Ai phát minh ra thuốc tránh thai? Với việc tìm được nguồn cung cấp progesterone với giá phải chăng, các nhà nghiên cứu đã biến nó thành một thứ thuốc ngừa thai.
Mọi chuyện bắt đầu từ cây củ từ Mexico.
Đó là năm 1942. Một giáo sư hóa học từ Pennsylvania muốn tìm kiếm nguồn progesterone rẻ tiền – một loại hormone nội tiết tố nữ. Chất hormone này hồi đó được sử dụng nhiều, trong đó có cả việc giúp chống sảy thai và điều trị cho những phụ nữ trong giai đoạn mãn kinh.
Trên thực tế thì Russell Marker đã sáng chế ra cách tạo progesterone từ một loại hóa chất có trên một số cây cỏ. Có một cách là dùng các ống cuộng của cây củ từ Nhật dại. Nhưng chúng mỏng mảnh và như cỏ, không chứa đủ hormone.
Marker tìm kiếm các lựa chọn thay thế.
Ông nghiên cứu hơn 400 loài cây khác nhau nhưng chưa tìm được cây nào thích hợp. Rồi ông xem thấy hình vẽ trong một cuốn sách về thực vật học ít người biết. Cây củ từ có những củ to, sần sùi, được cho là nặng tới 100kg. Ông đã đi tới quốc gia có loại cây này, Mexico, và mang trộm một củ về.
Sáng chế đột phá
Với việc tìm được nguồn cung cấp progesterone với giá phải chăng, các nhà nghiên cứu đã biến nó thành một thứ thuốc ngừa thai. Viên thuốc tránh thai được tung ra thị trường sau đó chưa tới một thập niên. Nhưng Marker thì lại biến mất một cách bí hiểm khỏi đời sống công cộng và bị ám ảnh với mối quan tâm sưu tầm bạc.
Sự ảnh hưởng về kinh tế và xã hội của thuốc tránh thai đã được ghi nhận đầy đủ. Mọi người nay có thể tận hưởng cảm giác yêu đương mà không sợ mang thai. Đột nhiên phụ nữ có thể dành những năm ở tuổi 20, 30 để theo đuổi việc học hành, sự nghiệp thay vì phải lo chuyện nội trợ, bỉm sữa.
Thuốc tránh thai đem tự do đến cho phụ nữ, để họ có thể lựa chọn có con vào khi nào, và thậm chí là liệu họ có muốn có con hay không.
Thế nhưng ngay từ ban đầu, viên thuốc này đã có một bí mật.
Trong những năm gần đây, các khoa học gia bắt đầu nhận ra rằng não của những phụ nữ dùng thuốc tránh thai trông khác một cách căn bản so với những người không dùng: có một số vùng trên não của họ trông giống với não ‘nam giới’ hơn.
Hành vi ứng xử của họ cũng thay đổi. Những phụ nữ dùng một số loại thuốc nhất định vấp phải ít nhiều khó khăn trong việc sử dụng từ ngữ – điều mà phụ nữ thường rất khéo.
Mặt khác, họ lại giỏi hơn trong việc hình dung ra vị trí các vật thể được cho xoay đảo, là thứ thường được coi là sở trường của nam giới.
Và cuối cùng, phụ nữ dùng một số loại thuốc tránh thai nhất định có khả năng tốt hơn trong việc nhận diện khuôn mặt người, một khả năng vốn đã là thế mạnh của phụ nữ.
Thật khó hiểu. Các khoa học gia cũng thấy vậy. Thực sự thì điều gì đang xảy ra?