Một đồng tiền mất giá là khi giá trị của nó giảm xuống trong mối tương quan với một hoặc nhiều loại tiền tệ khác. Chẳng hạn hôm thứ Hai một đô la Mỹ mua được 5 rúp, đến hôm nay sau khi mất giá 1 đô la Mỹ đã mua 10 rúp. Theo kịch bản này, đồng rúp đã mất giá 50%.
Tại sao các quốc gia để đồng tiền của họ giảm giá trị? Vâng, một số chính phủ đã cố tình làm điều đó, thường là để cố gắng đẩy mạnh xuất khẩu và giảm nhập khẩu.
Hãy tưởng tượng bạn là một nhà xuất khẩu vodka Nga và bạn tính giá 100 rúp mỗi chai. Vào thứ Hai, một chai có giá 20 đô la Mỹ (100 chia cho 5). Hôm nay, với tỷ giá hối đoái mới, một chai có giá 10 đô la Mỹ (100 chia cho 10). Về lý thuyết, Nga bán nhiều vodka và các hàng hóa khác vì chúng rẻ hơn xét theo tiền đô la – và xuất khẩu tăng lên.
Đồng thời, hàng hóa nước ngoài trở nên đắt đỏ hơn đối với người dân địa phương mua bằng đồng rúp, do đó nhập khẩu đi xuống.
Tuy nhiên, đôi khi một quốc gia buộc phải phá giá đồng tiền khi nước này không còn có thể bảo vệ tỷ giá hối đoái của mình. Nga, trước khi mất giá, đã chi đô la và mua rúp để cố gắng giữ đồng rúp ở mức mà họ muốn. Nhưng, thị trường tiếp tục bán rúp, và chính phủ có nguy cơ hết tiền. Do đó, họ đã từ bỏ và để cho việc bán rúp tiếp tục và tất nhiên, tỷ giá hối đoái của đồng rúp với đồng đô la giảm.
Phá giá có thể có rất nhiều ảnh hưởng tiêu cực. Lạm phát có thể đi lên. Nợ nước ngoài tăng, và chúng làm giảm niềm tin của người dân đối với đồng nội địa.