Nhiều sinh vật trên Trái Đất dường như đều có chung một đặc tính bí ẩn: Chu kỳ kinh nguyệt. Chúng ta là một trong số đó. Khỉ, vượn, dơi, con người và cũng có thể là chuột chù voi là những động vật có vú duy nhất trên Trái Đất có kinh nguyệt.
Ta còn có nhiều hơn những sinh vật khác, mặc dù nó là sự lãng phí chất dinh dưỡng và cũng có thể là một sự bất tiện thể chất. Vậy ý nghĩa của quá trình sinh học không phổ biến này là gì?
Câu trả lời bắt đầu với sự mang thai. Trong quá trình này, chất dinh dưỡng của cơ thể được dùng để hình thành một môi trường thích hợp cho phôi thai, tạo ra một môi trường bên trong an toàn cho bà mẹ để nuôi dưỡng đứa trẻ lớn lên. Về mặt này thì việc mang thai rất kì diệu, nhưng nó chỉ là một nửa câu chuyện. Nửa còn lại chỉ ra rằng việc mang thai đặt người mẹ và đứa bé vào sự may rủi.
Như tất cả các sinh vật khác, cơ thể người được tiến hóa để đẩy mạnh quá trình di truyền gene. Với người mẹ, điều này có nghĩa là mẹ phải chia đều gene cho tất cả các con. Nhưng gene của mẹ và phôi thai không giống nhau hoàn toàn. Phôi thai còn kế thừa gene từ cha, và những gene này có thể xúc tiến cho sự tồn tại của nó bằng cách loại bỏ nhiều hơn nguồn gen được chia từ người mẹ.
Sự xung đột lợi ích quá trình tiến hóa đặt người mẹ và đứa con chưa ra đời trong một sự giành co khoa học diễn ra trong tử cung. Một yếu tố làm nên cuộc chiến nội bộ này là nhau thai, một cơ quan của bào thai nối với máu của mẹ và nuôi dưỡng cho thai nhi lớn lên.
Ở các loài động vật có vú, nhau thai được bao bọc sau màng chắn của tế bào của mẹ. Màng chắn này giúp mẹ kiểm soát lượng dinh dưỡng cung cấp cho con. Nhưng loài người và một số ít loài khác, nhau thai thâm nhập thẳng vào trong hệ tuần hoàn của mẹ, tiếp cận trực tiếp với mạch máu. Nhờ có nhau thai, phôi bơm hormone vào động mạch của mẹ làm các mạch mở ra để cung cấp dòng chảy liên tục của máu giàu chất dinh dưỡng.
Một phôi thai với sự tiếp cận không bị hạn chế thế này có thể sản xuất ra hormone để tăng lượng đường trong máu của mẹ, làm giãn động mạch và làm tăng huyết áp của mẹ. Hầu hết các loài động vật có vú đều có thể đẩy ra và hấp thụ lại phôi thai nếu cần, nhưng với con người, một khi phôi thai kết nói với nguồn cung cấp máu, cắt đứt liên kết đó có thể gây ra xuất huyết máu.
Nếu phôi thai phát triển thiếu thốn hoặc chết, sức khỏe của người mẹ sẽ bị nguy hiểm. Khi phát triển, nhu cầu dinh dưỡng liên tục của phôi có thể gây ra mệt, căng thẳng và cao huyết áp, và những tình trạng như tiểu đường và co giật. Bởi vì những nguy hiểm này, việc mang thai luôn rất quan trong, nhiều khi nguy hiểm và cần sự đầu tư. Vì vậy là hợp lý khi cho rằng cơ thể nên che chở phôi thai cẩn thận để tìm ra cái nào xứng đáng để thử thách. Đó là lý do có kinh nguyệt.
Sự mang thai bắt đầu với một quá trình gọi là sự cấy vào. Nơi mà phôi thai tự cấy vào lớp niêm mạc của tử cung. Lớp niêm mạc tử cung phát triển để phôi thai cấy vào nó khó khăn, để chỉ những phôi thai khỏe mạnh mới có thể tồn tại. Nhưng khi làm thế, nó cũng chọn ra những phôi thai khỏe mạnh nhất tạo ra vòng tuần hoàn tiến hóa. Phôi thai đó tham gia vào một cuộc tương tác nội tiết phức tạp, và đúng thời điểm điều đó biến đổi lớp niêm mạc tử cung để cho phép sự cấy ghép của phôi thai.
Điều gì xảy ra khi một phôi thai rớt cuộc kiểm tra? Nó vẫn có thể xoay sở để gia nhập hoặc thậm chí lấy được một phần của niêm mạc tử cung. Khi nó từ từ chết đi, nó có thể làm mẹ nó dễ bị nhiễm trùng, và luôn luôn, nó sẽ phát ra những dấu hiệu nội tiết để phá vỡ các mô của mình.
Cơ thể tránh vấn đề này bằng cách loại bỏ tất cả các nguy cơ có thể. Mỗi khi sự rụng trứng không tạo ra một sự mang thai khỏe mạnh, tử cung sẽ bị tróc lớp niêm mạc tử cung của mình, cùng với những trứng chưa được thụ tinh, ốm, chết hoặc phôi chết. Quá trình bảo vệ này được biết đến như là kinh nguyêt, xảy ra theo chu kỳ. Những đặc tính sinh học này, kì lạ như tất cả những gì có thể, đặt chúng ta vào dòng chảy cho sự tiếp tục của loài người.