Nội dung cơ bản của Hiến pháp Mỹ năm 1787 gồm hai phần chính: Phần Tiền Đề (Preamble) và Bảng Điều Lệ (Articles of Confederation).
Phần Tiền Đề của Hiến pháp Mỹ tuyên bố mục đích và mục tiêu của Hiến pháp. Nó khẳng định quyền tự do, công bằng, bảo vệ phúc lợi chung, sự ổn định và hạnh phúc cho chính phủ và nhân dân.
Bảng Điều Lệ của Hiến pháp Mỹ gồm 7 điều và thiết lập một hệ thống chính phủ liên bang. Các điều này bao gồm:
- Điều I: Thiết lập Quốc hội gồm hai buồng là Hạ viện và Thượng viện. Hạ viện được bầu cử trực tiếp bởi người dân, trong khi Thượng viện được bầu cử bởi các tiểu bang.
- Điều II: Quy định về vai trò và quyền hạn của Tổng thống. Tổng thống là người đứng đầu chính phủ liên bang và có vai trò làm chủ tọa đàm và chỉ huy quân đội.
- Điều III: Quy định về Tòa án Tối cao và hệ thống tòa án liên bang. Tòa án Tối cao là cơ quan cao nhất trong hệ thống pháp luật và có trách nhiệm giải quyết tranh chấp liên bang.
- Điều IV: Đảm bảo cho mỗi tiểu bang sự tôn trọng và sự công nhận của các tiểu bang khác. Nó cũng quy định về việc chuyển giữa các tiểu bang và xác định quyền và trách nhiệm của chính phủ liên bang đối với các tiểu bang.
- Điều V: Quy định về quyền sửa đổi Hiến pháp. Điều này cho phép sửa đổi và cải thiện Hiến pháp theo thời gian và nhu cầu của đất nước.
- Điều VI: Xác định rằng Hiến pháp là bất biến trừ khi có sự đồng ý của tất cả các tiểu bang.
- Điều VII: Quy định về việc Hiến pháp này sẽ có hiệu lực sau khi được chấp thuận bởi chín tiểu bang.
Đây là những điểm cơ bản của Hiến pháp Mỹ năm 1787, đóng vai trò quan trọng trong việc thiết lập hệ thống chính trị và quyền lực ở Hoa Kỳ. Tuy nhiên, Hiến pháp này đã được thay thế bởi Hiến pháp hiện đại hơn là Hiến pháp Hoa Kỳ năm 1789.